[You must be registered and logged in to see this image.]
Thời gian gần đây ta cảm thấy mệt mỏi quá. Công việc ngập đầu. Còn chút thời gian lên mạng cũng bị cướp mất. Suốt ngày thử thuốc ngoài đồng, về nhà viết báo cáo, sếp thúc đít liên tục cảm thấy kiệt sức, thỉnh thoảng lại có những cơn đau ở ngực trái, không hiểu là đau tim hay đau phổi...Có lên bỏ thuốc trong tình trạng này không nhỉ. Cái hại thì quá nhiều mà cái lợi thì quá ít. Tranh thủ tí lên mạng tìm cách bỏ thuốc thỉ search ra cái nì...T_T. Có nên bỏ thuốc không nhể ?
Vì sao tôi hút thuốc (Truyện cực ngắn - S.Antov)
Một con người có lòng tự trọng có bao giờ ngửa tay xin tiền người qua đường không?Không đời nào!Không bao giờ!Ngay cả khi trong túi không có nổi năm xu để mua vé tàu điện.
Khi một con người tự trọng gặp phải chuyện buồn phiền liệu anh ta có sẵn sàng chia sẻ nỗi lòng mình với những người xa lạ?Không !Tất nhiên là không rồi.
Nhưng liệu ai trong số những người hút thuốc lại không một lần xin diêm hay thuốc lá của những người hoàn toàn xa lạ cơ chứ.Người ta xin ở khắp mọi nơi, bằng mọi thứ tiếng khác nhau:"Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa!".
Và người kia sẽ rút ra bao diêm, quẹt lửa, rồi đưa que diêm đã cháy cho bạn.Trong khoảnh khắc nào đó bàn tay của hai người chạm vào nhau, truyền cho nhau ngọn lửa nhỏ.
Sau đó,có một người khác lại đến châm nhờ thuốc, bạn sẽ đưa cho anh ta điếu thuốc đang hút dở.Trong một giây phút bàn tay hai người xa lạ lại chạm vào nhau.
Và sẽ mãi là như thế chừng nào trên trái đất này còn có người hút thuốc.Những đốm lửa nhỏ li ti cứ truyền từ người này sang người khác đi khắp mọi nơi trên trái đất.Bởi vì ở đâu có ngưòi hút thuốc dù ở Châu Âu, Châu Á, Châu Phi, Châu Úc hay Châu Mĩ.
Và chừng nào bàn tay của con người còn chạm vào nhau, gin giữ ngọn lửa nhỏ, gìn giữ hơi ấm thì trên hành tinh này chắc sẽ bớt đi phần nào những điều xấu xa.
Có lẽ chỉ vì lý do ấy mà tôi không bỏ thuốc.Vì biết đâu một lúc nào đó lại chẳng có người hỏi tôi :"Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa".
Thời gian gần đây ta cảm thấy mệt mỏi quá. Công việc ngập đầu. Còn chút thời gian lên mạng cũng bị cướp mất. Suốt ngày thử thuốc ngoài đồng, về nhà viết báo cáo, sếp thúc đít liên tục cảm thấy kiệt sức, thỉnh thoảng lại có những cơn đau ở ngực trái, không hiểu là đau tim hay đau phổi...Có lên bỏ thuốc trong tình trạng này không nhỉ. Cái hại thì quá nhiều mà cái lợi thì quá ít. Tranh thủ tí lên mạng tìm cách bỏ thuốc thỉ search ra cái nì...T_T. Có nên bỏ thuốc không nhể ?
Vì sao tôi hút thuốc (Truyện cực ngắn - S.Antov)
Một con người có lòng tự trọng có bao giờ ngửa tay xin tiền người qua đường không?Không đời nào!Không bao giờ!Ngay cả khi trong túi không có nổi năm xu để mua vé tàu điện.
Khi một con người tự trọng gặp phải chuyện buồn phiền liệu anh ta có sẵn sàng chia sẻ nỗi lòng mình với những người xa lạ?Không !Tất nhiên là không rồi.
Nhưng liệu ai trong số những người hút thuốc lại không một lần xin diêm hay thuốc lá của những người hoàn toàn xa lạ cơ chứ.Người ta xin ở khắp mọi nơi, bằng mọi thứ tiếng khác nhau:"Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa!".
Và người kia sẽ rút ra bao diêm, quẹt lửa, rồi đưa que diêm đã cháy cho bạn.Trong khoảnh khắc nào đó bàn tay của hai người chạm vào nhau, truyền cho nhau ngọn lửa nhỏ.
Sau đó,có một người khác lại đến châm nhờ thuốc, bạn sẽ đưa cho anh ta điếu thuốc đang hút dở.Trong một giây phút bàn tay hai người xa lạ lại chạm vào nhau.
Và sẽ mãi là như thế chừng nào trên trái đất này còn có người hút thuốc.Những đốm lửa nhỏ li ti cứ truyền từ người này sang người khác đi khắp mọi nơi trên trái đất.Bởi vì ở đâu có ngưòi hút thuốc dù ở Châu Âu, Châu Á, Châu Phi, Châu Úc hay Châu Mĩ.
Và chừng nào bàn tay của con người còn chạm vào nhau, gin giữ ngọn lửa nhỏ, gìn giữ hơi ấm thì trên hành tinh này chắc sẽ bớt đi phần nào những điều xấu xa.
Có lẽ chỉ vì lý do ấy mà tôi không bỏ thuốc.Vì biết đâu một lúc nào đó lại chẳng có người hỏi tôi :"Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa".